Bài giảng Ngữ văn Lớp 9 - Tuần 35: Chương trình địa phương (Phần Tiếng Việt)
Mỗi lần bị xúc động, vết thẹo dài bên má phải lại đỏ ửng lên, giần giật, trông rất dễ sợ. Với vẻ mặt xúc động ấy và hai tay vẫn đưa về phía trước, anh chầm chậm bước tới, giọng lặp bặp run run:
- Ba đây con !
- Ba đây con !
Nghe mẹ nó bảo gọi ba vào ăn cơm thì nó bảo lại:
- Thì mà cứ kêu đi.
Mẹ nó đâm nổi giận quơ đũa bếp dọa đánh, nó phải gọi nhưng lại nói trổng:
- Vô ăn cơm!
Anh Sáu vẫn ngồi im, giả vờ không nghe,chờ nó gọi “ Ba vô ăn cơm”. Con bé cứ đứng trong bếp nói vọng ra:
- Cơm chín rồi!
Anh cũng không quay lại.Con bé bực quá, quay lại mẹ và bảo:
- Con kêu rồi mà người ta không nghe.
c) Bữa sau, đang nấu cơm thì mẹ nó chạy đi mua thức ăn. Mẹ nó dặn, ở nhà có gì cần thì gọi ba giúp cho. Nó không nói không rằng, cứ lui cui dưới bếp. Nghe nồi cơm sôi, nó giở nắp,lấy đũa bếp sơ qua- nồi cơm hơi to, nhắm không thể nhắc xuống để chắt nước được, đến lúc đó nó mới nhìn lên anh Sáu, Tôi nghĩ thầm, con bé đanh bị dồn vào thế bí, chắc nó phải gọi ba thôi. Nó nhìn dáo dác một lúc rồi kêu lên:
- Cơm sôi rồi, chắt nước giùm cái!- Nó cũng lại nói trổng.
KIỂM TRA BÀI CŨ Đọc ngữ liệu sau và trả lời câu hỏi : “ Gan chi gan rứa mẹ nờ? Mẹ rằng cứu nước mình chờ chi ai? Chẳng bằng con gái, con trai Sáu mươi còn một chút tài đò đưa” ( Mẹ Suốt – Tố Hữu) 1/ Các từ “chi”, “rứa”, “nờ” trong đoạn thơ trên thuộc lớp từ nào trong Tiếng việt? 2/ Việc sử dụng các từ ngữ trên đem lại tác dụng gì cho bài thơ? Từ địa phương Tăng tính tự nhiên và tạo sự độc đáo cho bài thơ CHƯƠNG TRÌNH ĐỊA PHƯƠNG (PHẦN TIẾNG VIỆT) Tuần 35 1.Thế nào là từ địa phương ? Cho ví dụ Từ được dùng thống nhất trong toàn dân, không hạn chế phạm vi địa lí. 2.Thế nào là từ toàn dân ? Từ chỉ đuợc dùng trong một phạm vi vùng miền nhất định. VD: bồn bồn, chôm chôm ( phương ngữ Nam) ; mần răng, bây chừ . .. ( phương ngữ Trung); bát, thìa, măng cụt... ( phương ngữ Bắc) Chôm chôm Măng cụt Mỗi lần bị xúc động, vết thẹo dài bên má phải lại đỏ ửng lên, giần giật, trông rất dễ sợ. Với vẻ mặt xúc động ấy và hai tay vẫn đưa về phía trước, anh chầm chậm bước tới, giọng lặp bặp run run: - Ba đây con ! - Ba đây con ! b) Nghe mẹ nó bảo gọi ba vào ăn cơm thì nó bảo lại: - Thì mà cứ kêu đi. Mẹ nó đâm nổi giận quơ đũa bếp dọa đánh, nó phải gọi nhưng lại nói trổng: - Vô ăn cơm! Anh Sáu vẫn ngồi im, giả vờ không nghe,chờ nó gọi “ Ba vô ăn cơm”. Con bé cứ đứng trong bếp nói vọng ra: - Cơm chín rồi! Anh cũng không quay lại.Con bé bực quá, quay lại mẹ và bảo: - Con kêu rồi mà người ta không nghe. c) Bữa sau, đang nấu cơm thì mẹ nó chạy đi mua thức ăn. Mẹ nó dặn, ở nhà có gì cần thì gọi ba giúp cho. Nó không nói không rằng, cứ lui cui dưới bếp. Nghe nồi cơm sôi, nó giở nắp,lấy đũa bếp sơ qua- nồi cơm hơi to, nhắm không thể nhắc xuống để chắt nước được, đến lúc đó nó mới nhìn lên anh Sáu, Tôi nghĩ thầm, con bé đanh bị dồn vào thế bí, chắc nó phải gọi ba thôi. Nó nhìn dáo dác một lúc rồi kêu lên: - Cơm sôi rồi, chắt nước giùm cái!- Nó cũng lại nói trổng. Nhãm 1 : Mçi lÇn bÞ xóc ®éng, vÕt thÑo dµi bªn m¸ ph¶i l¹i ®á öng lªn, giÇn giËt , tr«ng rÊt dÔ sî. Víi vÎ mÆt xóc ®éng Êy vµ hai tay vÉn ®a vÒ phÝa tríc, anh chÇm chËm bíc tíi, giäng lÆp bÆp run run: Ba ®©y con! Ba ®©y con! Tõ ®Þa ph¬ng Tõ toµn d©n thÑo lÆp bÆp ba sẹo lắp bắp bố, cha Nhãm 1 : Mçi lÇn bÞ xóc ®éng, vÕt thÑo dµi bªn m¸ ph¶i l¹i ®á öng lªn, giÇn giËt , tr«ng rÊt dÔ sî. Víi vÎ mÆt xóc ®éng Êy vµ hai tay vÉn ®a vÒ phÝa tríc, anh chÇm chËm bíc tíi, giäng lÆp bÆp run run: Ba ®©y con! Ba ®©y con! Tõ ®Þa ph¬ng Tõ toµn d©n thÑo lÆp bÆp ba sẹo lắp bắp bố, cha Nhóm 2 : Nghe mẹ nó bảo gọi ba vào ăn cơm thì nó bảo lại: - Thì má cứ kêu đi. Mẹ nó đâm nổi giận quơ đũa bếp dọa đánh, nó phải gọi nhưng lại nói trổng: - Vô ăn cơm! Anh Sáu vẫn ngồi im, giả vờ không nghe,chờ nó gọi “ Ba vô ăn cơm”. Con bé cứ đứng trong bếp nói vọng ra: - Cơm chín rồi! Anh cũng không quay lại.Con bé bực quá, quay lại mẹ nó và bảo: - Con kêu rồi mà người ta không nghe. Nhóm 2 : Nghe mẹ nó bảo gọi ba vào ăn cơm thì nó bảo lại: - Thì má cứ kêu đi. Mẹ nó đâm nổi giận quơ đũa bếp dọa đánh, nó phải gọi nhưng lại nói trổng: - Vô ăn cơm! Anh Sáu vẫn ngồi im, giả vờ không nghe,chờ nó gọi “ Ba vô ăn cơm”. Con bé cứ đứng trong bếp nói vọng ra: - Cơm chín rồi! Anh cũng không quay lại.Con bé bực quá, quay lại mẹ và bảo : - Con kêu rồi mà người ta không nghe. Từ địa phương Từ toàn dân ba má kêu đâm đũa bếp (nói) trổng vô bố, cha mẹ gọi trở thành (nói) trống không đũa cả vào Nhóm 3: Bữa sau, đang nấu cơm thì mẹ nó chạy đi mua thức ăn. Mẹ nó dặn, ở nhà có gì cần thì gọi ba giúp cho. Nó không nói không rằng, cứ lui cui dưới bếp. Nghe nồi cơm sôi, nó giở nắp, lấy đũa bếp sơ qua- nồi cơm hơi to, nhắm không thể nhắc xuống để chắt nước được, đến lúc đó nó mới nhìn lên anh Sáu. Tôi nghĩ thầm, con bé đang bị dồn vào thế bí, chắc nó phải gọi ba thôi. Nó nhìn dáo dác một lúc rồi kêu lên: - Cơm sôi rồi, chắt nước giùm cái! – Nó cũng lại nói trổng. Từ địa phương Từ toàn dân ba lui cui nắp đũa bếp nhắm giùm, nói trổng bố, cha lúi húi vung đũa cả cho là giùm, (nói) trống không Bài tập2 : Đối chiếu và xác định từ địa phương, từ toàn dân.Thay thế bằng từ đồng nghĩa. a/ Nó nhìn dáo dác một lúc rồi kêu lên: - Cơm sôi rồi, chắt nước dùm cái!- Nó cũng lại nói trổng. -> “kêu”: -> “kêu” = b/ -Con kêu rồi mà người ta không nghe. -> “kêu”: -> “kêu” = Từ toàn dân Từ địa phương nói to gọi Từ bài tập này em rút ra được nhận xét gì về đặc điểm của từ ngữ địa phương? Tìm một vài ví dụ tương tự? - Từ địa phương có hiện tượng từ đồng âm nhưng khác nghĩa. - Ví dụ tương tự: -(quả) mận -phương ngữ Nam: =(quả) doi -phương ngữ Bắc. -(quả) mận -phương ngữ Bắc: loại quả có màu đỏ, tròn, to bằng ngón chân cái, vị chua ngọt ( mận Hà Nội ) Bài tập 3: Xác định từ địa phương và tìm từ toàn dân tương ứng. “ Không cây không trái không hoa Có lá ăn được đố là lá chi” (Câu đố về lá bún) “Kín như bưng lại kêu là trống Trống hổng trống hảng lại kêu là buồng” (Câu đố về cái trống và buồng cau) -> trái = -> chi = -> kêu = -> trống hổng trống hảng = quả gọi gì Trống huếch trống hoác Từ bài tập này em rút ra được nhận xét gì về đặc điểm của từ địa phương? Tìm một vài ví dụ tương tự? - Từ địa phương có hiện tượng từ đồng nghĩa - Ví dụ tương tự: heo –lợn, chén – bát, bông – hoa, đậu – đỗ Từ địa phương Từ toàn dân B¶ng tæng hîp Bài tập 4/99 thÑo sÑo lặp bÆp l¾p b¾p ba bố,cha m¸ mÑ ®©m trë thµnh kªu gäi ®òa bÕp ®òa c¶ nãi træng nãi trèng kh«ng v« vµo lui cui lói hói n¾p vung nh¾m cho lµ giïm gióp tr¸i qu¶ chi gì Kªu gäi trèng hæng trèng h¶ng trèng huÕch trèng ho¸c B¶ng tæng hîp Bài tập 4/99 a. Có nên để cho nhân vật Thu trong truyện “Chiếc lược ngà” dùng từ ngữ toàn dân không? Vì sao? Bài tập 5: Bình luận về cách dùng từ ngữ địa phương. b. Tại sao trong lời kể chuyện của tác giả cũng có những từ ngữ địa phương? - Không nên để cho bé Thu dùng từ ngữ toàn dân. Vì bé Thu chưa được giao tiếp rộng rãi ở bên ngoài địa phương mình. Bài tập 5: Bình luận về cách dùng từ ngữ địa phương. - Trong lời kể, tác giả dùng một số từ địa phương để thể hiện sắc thái của vùng miền nơi việc được kể xảy ra. Tuy nhiên, tác giả không dùng quá nhiều từ địa phương vì có thể sẽ gây khó hiểu cho người đọc không phải là người địa phương. Tõ c©u chuyÖn sau em rót ra lu ý gì trong viÖc dïng tõ ®Þa ph ương ? ChuyÖn kÓ: cã hai «ng n»m viÖn víi nhau, mét «ng ngêi B¾c, mét «ng ngêi HuÕ. Khi thÊy cã mét bÖnh nh©n n»m bªn kia chÕt, «ng ngêi HuÕ hái: - ¤ng ní ®au răng mµ chÕt? ¤ng ngêi B¾c nãi: - Kh«ng ph¶i ®au răng mµ chÕt. ¤ng ngêi HuÕ tëng «ng ngêi B¾c chÕ nh¹o mình ®Þnh x«ng vµo ®¸nh nhau. Mét «ng kh¸ch nghe thÊy thÕ, «m bông cêi nãi r»ng: - Hai «ng hiÓu nhÇm nhau råi, ý b¸c nµy muèn hái «ng ®ã èm vì bÖnh gì mµ chÕt. Cßn b¸c ®©y l¹i tëng b¸c nµy b¶o «ng ta bÞ ®au răng mµ chÕt. Cã thÕ th«i, hai «ng ®· hiÓu cha? Một số điểm cần lưu ý khi dùng từ địa phương. Khi nói, viết cần sử dụng từ địa phương cho phù hợp với tình huống giao tiếp, tránh sử dụng tuỳ tiện sẽ gây cho người nghe, người đọc khó hiểu. Không nên lạm dụng từ ngữ địa phương quá mức. Những điều cần lưu ý về từ địa phương - Từ địa phương là những từ chỉ được dùng trong một phạm vi vùng, miền nhất định. Từ địa phương làm phong phú vốn từ tiếng Việt, thể hiện nét đặc sắc riêng của mỗi địa phương. - Dùng từ địa phương một cách hợp lí sẽ tạo nên nét độc đáo cho lời nói, cho tác phẩm văn học. - Không nên lạm dụng từ địa phương. Em hãy chỉ ra những ưu điểm, hạn chế của việc sử dụng từ ngữ địa phương? * H¹n chÕ: Trong t¸c phÈm văn häc dïng nhiÒu tõ ®Þa ph¬ng sÏ g©y khã hiÓu víi ngêi ®äc. Dïng tõ ®Þa ph¬ng khi cã nhiÒu ngêi ë ®Þa ph¬ng kh¸c nhau sÏ g©y khã chÞu,hiÖu qu¶ giao tiÕp kh«ng cao. * ¦u ®iÓm : Gióp cho văn b¶n nghÖ thuËt cã s¾c th¸i ®Þa ph¬ng khi cÇn thiÕt. T¹o sù th©n mËt cho ngêi ®Þa ph¬ng khi giao tiÕp. Dặn dò 1/ Tìm và phân tích tác dụng của từ ngữ địa phương trong một số tác phẩm văn học. 2/ Chuẩn bị bài: Chương trình địa phương phần TLV
Tài liệu đính kèm:
- bai_giang_ngu_van_lop_9_tuan_35_chuong_trinh_dia_phuong_phan.ppt